1024x600 1024x768 1152x864 1280x1024 1280x720 1280x800 1280x960 1360x768 1366x768 1400x1050 1400x900 1440x900 1600x1200 1600x900 1680x1050 18 1920x1080 1920x1200 240x320 2560x1440 2560x1600 320x480 480x800 640x480 800x600 Action Adventure Afreeca TV Album-Bigboods Album-Bololi Album-IMiss Album-MFStar Album-MyGirl Album-TuiGirl Album-UXing Album-XiuRen anh-khoa-than Anime Asian AudioBook Auto Girl Âu - Mỹ Bigboods Bikini BJ Girl Blog Radio Bololi Book Chat sex Châu Á Châu Âu Chinese Comedy ComicFull Cuộc sống Cute Dance music Dance practice Dance sexy dễ thương Diễn viên DJ Drama Đang tiến hành Ecchi Fantasy gái Hàn Quốc gái việt gái xinh gai-chau-a gai-viet-nam girl xinh việt girl-xinh-bikini girl-xinh-vu-to Girls gợi cảm Hàn Quốc Harem HD Hoàn thành Horror Hot girl IMiss iPad Japanese khỏa thân Kiếm hiệp Korean Korean Bigboods Korean BJ Korean Girls Kpop Lịch sử Livecam Manhua Martial Arts Mature MFStar Mobile Music MyGirl Mystery người đẹp Hàn Quốc Người đẹp phương đông người đẹp Trung Quốc Người đẹp và xe Người mẫu người mẫu ảnh người mẫu áo tắm người mẫu khỏa thân Người mẫu nội y nhảy gợi cảm Nhật Bản Non-Adult Nude nữ sinh PartOne Photo PW Quân sự Radio Remix Romance school girl School Life Sci fi Seinen Sexy sgmgirl Shounen show hàng show hàng webcam Showcam Showcam cởi đồ Slice of Life softcore Sports ssAlbum ssgirl Standard Story Supernatural Teen thủ dâm Tiểu thuyết Tình yêu Tragedy Trinh Thám Trung Quốc Truyện Teen TuiGirl tự sướng UXing Video Việt Nam Wallpaper webcam Wide XiuRen

Lạnh lắm phải không em?

- Chúng mình chia tay em nhé. Anh mệt mỏi lắm rồi.

- Yêu em làm anh mệt mỏi lắm sao? - Cô gượng cười hỏi lại anh. Chỉ mong lời anh nói chỉ là 1 trò đùa. Phải. Chỉ là 1 trò đùa mà thôi.

- Xin lỗi. Anh thấy chúng mình không hợp nhau.

***

Cô nhìn trong mắt anh ẩn hiện có một sự lạnh lùng khó tả. Đau. đau quá. trái tim cô rất đau. Hóa ra tình cảm suốt 3 năm giữa cô và anh mà chỉ vì 2 từ "hợp" hay " không hợp" là có thể tan vỡ sao? Kìm nén những giọt nước mắt ở trong lòng cô run run hỏi lại anh:

- Anh... sẽ không... hối hận chứ?

- Không. - Anh ngay lập tức trả lời cô vẫn bằng giọng nói lạnh lùng đó rồi quay đi, mặc cho cô đứng bất động ở phía sau.

Ngay sau đó, một cơn mưa chợt tới. Cô ngước mắt lên nhìn ông trời. Phải chăng ông đang thương hại cô nên mới gửi cơn mưa này xuống để an ủi cô?

Chia tay

Suốt mấy ngày liền, cô bị cảm lạnh. Nằm trên giường, cô lặng lẽ nhìn chiếc điện thoại. Từ ngày hôm đó anh không nhắn tin, cũng không gọi điện cho cô. Anh thật sự đã quên cô rồi.

Khóe môi cô chợt nở 1 nụ cười ngượng ngạo. Mà cũng phải. Chia tay rồi thì còn gọi điện nhắn tin gì cơ chứ.

...

Anh nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt trong bệnh viện. Bàn tay anh nắm chặt chiếc điện thoại trong tay. Đôi khi những ngón tay vô thức lại bấm vào số của cô nhưng anh lại nhanh tay tắt đi. Phải. Chia tay rồi. Đó là sự lựa chọn của anh.

Vài ngày sau đó, bệnh cảm của cô ngày càng chuyển biến rồi càng lúc càng nặng thêm. Nặng đến mức gia đình phải đưa cô đi cấp cứu.

Mẹ cô ngất lên ngất xuống khi nghe bác sĩ nói cô bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Cô có thể chết bất cứ lúc nào. Cô cười tuyệt vọng. Đúng lúc này cô lại nhớ tới những lời nói của anh. Phải. Có lẽ chia tay anh là 1 điều đúng đắn.

2 ngày sau. Cô nghe tin anh bị bệnh tim và đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt. Đến lúc này trong khóe mắt cô những giọt nước mắt thi nhau chảy xuống. Chia tay anh, cô không khóc. Nghe tin mình sắp chết, cô cũng không khóc. Vậy mà khi nghe tin anh bị bệnh cô lại khóc. Giờ thì cô đã hiểu tại sao anh lại cảm thấy mệt mỏi.

- Mẹ à. Con có 1 tâm nguyện. - Cô thều thào nói với mẹ...

Mùa đông năm ấy cô ra đi, và cũng chính mùa đông năm ấy căn bệnh của anh được chữa khỏi. Ca phẫu thuật của anh đã thành công. Mọi người đều nói đó là kì tích. Anh vui mừng cầm máy lên gọi cho cô. Anh chờ ngày này đã lâu lắm rồi.....Nhưng đáp lại những mong chờ của anh chỉ là những lời nói lặp đi lặp lại của tổng đài. Cô đã không dùng số này nữa.

Anh chạy một mạch đến nhà cô. Trong lòng anh miên man nghĩ chắc cô đang giận anh. Phải, anh thật đáng giận. Hôm nay, anh nhất định sẽ cầu xin cô tha thứ, sẽ nói cho cô biết rằng xa cô anh cảm thấy đau khổ như thế nào.

Đứng trước cửa nhà cô, anh bấm chuông. Một lúc sau, mẹ cô đi ra mở cửa. Khóe mắt bà chực trào nước mắt.

Anh lặng người. Phải nói là anh không thể cử động được. Mọi bộ phận trên cơ thể anh dường như bất động. Chỉ có trái tim là đang đập.

Chạm nhẹ bàn tay lên lồng ngực mình. Anh nói thầm "Lạnh lắm phải không em? Anh hiểu cảm giác lúc đó của em. Có phải.... em đã rất đau... ở chỗ này?"

Nhãn: ,

Đăng nhận xét

[blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.